Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018
Thứ Hai, 15 tháng 1, 2018
Kể lại chuyện về chiến hữu Nguyễn Văn Oai: - Paulus Lê Sơn
“Chúng ta vẫn chiến đấu hết mình trong sự kiên trung và miệt mài vì tình quê hương, vì sự tự do và phẩm giá của con người”
Đó không phải là những lời nói suông, nhưng đó là những gì chúng tôi hay nói với nhau trong chốn ngục tù cộng sản. Nhớ về chiến hữu Nguyễn Văn Oai, một người đã bị cầm tù đến 2 lần kéo dài từ tuổi thanh xuân cho đến tuổi trung niên.
Ngày 15.1.2018, tòa án cộng sản đưa Oai ra xét xử Phúc thẩm với hai cáo buộc “ không chấp hành án quản chế” và “chống người thi hành công vụ”. Đây là vụ án được tạo ra nhằm triệt hạ tinh thần yêu nước của Oai. Dẫu biết rằng, ra chốn công đường chỉ là hình thức, vì án từ hay tòa án đã được chỉ đạo từ chủ chương của cộng sản, nhưng qua đó, ta nhận thấy bộ mặt thật của một chế độ tàn ác và phi nhân tính.
Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018
Zombie, tụi mày biết gì về người kiến tạo Việt Nam Cộng Hoà - Kỳ 1/3: Ông Diệm không phải từ trên trời rơi xuống
Tôi đã ấp ủ bài viết này khá lâu trên ipad, và cố gắng cô đọng để nó không dài quá, nhưng cũng ráng tìm thêm thông tin để nó không trống trải quá. Tôi hứa với bạn rằng bài viết này khách quan, đáng để bạn đọc và thủ đắc cho mình thêm một cái nhìn của một người trẻ về Ngô Tổng thống. Đây là phiên bản bỏ túi để các bạn trẻ tiện đọc. Bản chi tiết có lẽ không thích hợp đăng lên vì quá dài. Bài này có 16 mục số, có lẽ đăng làm 3 kỳ. Ai rảnh đón đọc. Quan trọng nhất là kỳ 1. (Sau này, nếu lượng tư liệu và thời gian cho phép, tôi sẽ viết một cuốn tiểu thuyết về con người ấy, bạn nhớ đón đọc!)
1) Xuất thân, thành phần gia đình, thời niên thiếu
Viết về bà Ngô Đình Nhu, nhũ danh Trần Lệ Xuân
ĐỆ "NHẤT" PHU NHÂN - BÀ NGÔ ĐÌNH NHU
Viết Về Bà Ngô Đình Nhu (Huỳnh Quốc Bình)
Sau biến cố 1-11-1963, dù bà Ngô Đình Nhu đã từ chối những cuộc phỏng vấn của báo chí qua câu nói khiêm nhường rằng “thời của tôi đã qua” và giữ im lặng suốt gần nửa thế kỷ, nhưng bọn VC và Việt gian vẫn không tha. Dĩ nhiên kẻ gian không bao giờ đội nón cối hay dép râu để nguyền rủa bà, nhưng chúng rất khôn khéo qua cái vỏ bọc tôn giáo, trí thức, hoặc nạn nhân của “gia đình trị” để có thể lăng nhục người đàn bà yếu đuối này. Do đó, viết về bà Ngô Đình Nhu thật là khó. Khó là vì nếu ai dám nói lên tiếng nói công chính thì lập tức VC và kẻ gian sẽ sử dụng tất cả loại ngôn từ tàn độc nhất để tấn công người ta. Ai a tòng với VC và Việt gian để chửi rủa bà Nhu thì yên thân, nhưng nếu nhắc đến bà bằng lời lẽ kính trọng thì đương nhiên sẽ chạm nọc kẻ thù của bà. Văn hoá Việt Nam dạy con người Việt Nam rằng: “nghĩa tử, nghĩa tận”, thế nhưng, sau khi bà Nhu qua đời, tôi thấy kẻ gian vẫn không tha người đã khuất. Chúng tiếp tục có những bài viết xúc phạm người quá cố. Tôi thấy mình không thể giữ thái độ im lặng để được yên thân. Tôi quyết định viết đôi lời nhận xét về bà, như một hình thức trả ơn một người Quốc Gia chống cộng.
Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018
CẢM ƠN EM:
Hôm nay là ngày chủ nhật đầu tiên của năm 2018 và cũng là lần đầu tiên tôi quyết định trải lòng cùng các cô chú, anh chị em về một số điều mà tôi đã giấu kín từ nhiều tháng nay.
Có lẽ cho đến bây giờ, sau khi đọc những bài viết chất chứa những tự sự được đăng tải trên trang cá nhân của tôi mỗi ngày thì các cô chú và anh chị em dường như đã có thể hiểu được một phần nào con người của tôi. Tôi bước vào cuộc đấu tranh này vì trách nhiệm một cách rất tự nhiên nhưng lại hoàn toàn không hề vô thức. Trái lại, tôi đủ kiến thức để ý thức được sự đúng đắn trong những việc mình đang làm và luôn sẵn sàng chấp nhận đối diện với mọi tình huống, kể cả trường hợp xấu nhất để không phải đánh mất đi giá trị của bản thân mình. Tôi đã chọn con đường chính nghĩa để bước đi với nhiều tư cách khác nhau :
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)