ÔNG viện trưởng viện kiểm sát tỉnh Kiên Giang ,qua tận phòng chấp pháp ra lệnh cho công an điều tra :_" Tụi bây làm sao cho thằng khốn kiếp này phải có tội mà phải là TỘI TỬ HÌNH mới vừa bụng tao ! " Mấy anh công an điều tra , nhiều lần đưa bút tích hướng cung của ông viện trưởng viện kiểm sát cho tôi xem _Và nói = " Đây nè, chữ của ông viện trưởng viện kiểm sát nè ,anh coi đi ,anh cứ chép y chang ra như vậy rồi ký tên tự nguyện khai báo và KÝ TÊN nhận tội vào ! có gì mai mốt ra tòa thì anh PHẢN CUNG chớ có sao đâu ?! * TỤI TUI KHỎI MẤT CÔNG CHO ANH " MẤY MÓN ĂN CHỚI ( nhục hình ) thì anh mệt mà tụi tui cũng không khỏe ! đúng không ? ( Vậy mà tôi bị mất toàn bộ hai hàm răng ,gẫy ba xương xường bên trái và mù mắt phải "
* Tui đeo CÙM CỐ ĐỊNH được 03 tháng, ông viện kiểm sát, ra lệnh cho cán bộ coi KHU TỬ HÌNH phải khóa thêm sợi dây xích sắt vào hai chân tôi ,tôi đã biến chiếc xích phi nhân này thành chuỗi MÂN CÔI HUYỀN LINH !
*HỞI NHỮNG AI CHƯA BIẾT MÙI GÔNG CÙM_CHÍNH GÔNG CÙM CỐ ĐỊNH DÍNH HẲN VÀO TƯỜNG MỚI THẬT SỰ LÀ " CĂNG " _CÒN TÔI BỊ KHÓA THÊM CHIẾC DÂY XÍCH SẮT LÀ ĐƯỢC HƯỞNG " CHẾ ĐỘ CÙM SẮT DI ĐỘNG " ĐI TỚI,ĐI LUI NGHE KÊU RỔN RẺNG NHƯNG THẬT RA LÀ THOẢI MÁI HƠN NHIỀU ,MÀ LẠI CÓ " CHUỖI_MÂN_CÔI " VĨ ĐẠI LẦN CHUỖI HÀNG NGÀY NỮA CHỨ ?!*** HỞI NHỮNG BẰNG HỮU ĐÃ TỪMG BỊ CÙM CHÂN XIN CHỨNG NHẬN Ý KIẾN CỦA TUI VỀ = CÙM CỐ ĐỊNH và CÙM DI ĐỘNG !
Ba năm mang án TỬ HÌNH ,tôi đã được một ông thầy chức 05 người công giáo là thầy NGỌC VỦ đã dạy giáo lý và phúc âm cho tôi và mấy tháng tử hình cuối cùng,khi thầy NGỌC VỦ bị đưa xuống trại U MINH lao động khổ sai ,một người khác là anh DOMINICO TRẦN NGỌC ĐỆ ,trước ở tiểu đoàn 02 Trâu điên Thủy Quân Lục Chiến, thay thế thầy VŨ dạy tiếp phần giáo lý và phúc âm còn thiếu cho tôi.....CHO ĐẾN ;_13giờ 30 trưa, ngày 24/5/1985 , BIỆT ĐỘI TỬ HÌNH của trại giam ,đến đưa anh NGỌC ĐỆ ra pháp trường đế nhận lãnh ĐẠN AK thì chương trình học PHÚC ÂM và GIÁO LÝ tạm chấm dứt !
**Một đoạn kinh tiếng ANH trong clip này là :_I believe in one GOD ,the father almighty,maker of heaven and earth and of all things visible and invisible ,and in one LORD JESUS CHRIST, the only_begotten son of GOD.......(Tôi tin kính một THIÊN CHÚA là cha toàn năng....)
Nguyễn Hữu Cầu và Nguyễn Công Đoan: Như một sự tình cờ
GHXHCG - Đăng ngày 3-4-2014 3:26 PM GMT+7 - Lượt xem: 353
L.M. Nguyễn Công Đoan, S.J.
VRNs (03.04.2014) – Jerusalem, Israel - Tôi bỗng dưng được nổi tiếng ké từ mấy ngày nay, nhờ ông Nguyễn Hữu Cầu. Ông đứng lên làm chứng về ơn đức tin ông đã được trong khám tử hình, lại còn khai thêm tên người làm phép Rửa cho ông mấy năm sau, khi cùng nhau vác cuốc ra đồng ở trại Lao Động Z30A, núp sau chân núi Chứa Chan. Anh em trong trại hay gọi đùa là núi “Chán Chưa”! Thế mà có người ở hoài chưa chán đấy!
Ông đã được biết Chúa nhờ bao nhiêu người ông đã có “duyên” gặp từ khi vào tù và ông đã sống đức tin một cách sâu xa với chuỗi mân côi và chặng đàng thánh giá. Cái xâu chuỗi ông dùng thật là hy hữu, có lẽ phải đề nghị GUINESS đưa vào kỷ lục thế giới, nhưng cái ơn kiên trì trong đức tin và sự biến đổi nội tâm thì GUINESS không thể kiểm chứng được, mà chỉ có những người cùng chung đức tin mới cảm thông được và ca ngợi Thiên Chúa cùng với Đức Mẹ: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa”.
Tại sao Kinh Mân Côi và Đàng Thánh Giá lại có hiệu quả kỳ diệu như thế? Nên nhớ hồi đó ông Cầu chưa được lãnh nhận bí tích nào cả, nhưng ông vẫn xác tín là nếu ngày mai người ta thi hành án tử hình thì ông sẽ được gặp Chúa và Đức Mẹ.
Ở trong tù thì làm gì có Sách Thánh mà đọc, nên Kinh Mân Côi và Đàng Thánh Giá là sách Phúc Âm thu gọn để nghiền ngẫm mà biết Chúa, yêu Chúa và theo Chúa. Cái thú vị là sách này có thể giữ an toàn, không sợ bị cán bộ xét phòng tịch thu; có thể đọc và nghiền ngẫm mà không cần ánh sáng bên ngoài, trong tư thế nào cũng được.
Tôi đã học từ Bà nội tôi mà biết dùng chuỗi Mân Côi để tính đường dài, và trong tù thì còn dùng để tính giờ nữa! Nhờ thế mà suốt ngày cứ “xem phim” cuộc đời Chúa Cứu Thế từ đầu đến cuối, xem hoài không chán, càng xem càng mê! Trong phòng tử hình tối thui, ông Cầu đã biết tính giờ từ sáng đến tối bằng 6 lần 15 mầu nhiệm Mân Côi và 3 lần 14 chặng đàng Thánh Giá. Đồng hồ này chính xác hơn đồng hồ điện tử! Đồng hồ này ông chờ nó sẽ điểm giờ một lần duy nhất khi nào người ta gõ cửa gọi ra cho về chầu Chúa. Khốn nỗi Chúa lại sai thiên thần tháo chuông cất đi… cho ông chờ dài cổ, rồi lấy mất luôn cái xâu chuỗi vô giá của ông.
Được biết Chúa, yêu Chúa và theo Chúa trên chính con đường thập giá, không phải đi mà nằm, nằm sẵn trên thánh giá, chỉ chờ người ta dựng lên là sẽ được nghe Chúa nói “Ngay hôm nay con sẽ được ở trên thiên đàng với Ta“. Thật là tuyệt vời phải không, anh Cầu!
Nhưng Chúa lại không cho anh được “phong thánh tức khắc” (Santo subito), mà để cho anh vác cây cuốc làm cây thập giá, không phải mấy năm, mà mấy chục năm. Rượu để lâu năm mới ngon! Nay Chúa đã đưa chai rượu chôn kỹ hơn ba chục năm để cho mọi người thưởng thức.
Xin tạ ơn Chúa muôn đời.
Nhiều người nhắn tin, yêu cầu tôi “phát biểu cảm tưởng”, thì tôi cũng xin nói thêm. Chuyện “như một sự tình cờ”. Có một bài ca sinh hoạt quen thuộc: “Gặp nhau đây, rồi chia tay, đường trường sông núi hẹn nhau ta sum vầy”. Gặp nhau trong tù cũng vậy thôi. Gặp nhau đây, rồi chia tay… vì lệnh “chuyển trại” có thể tới bất cứ lúc nào. Một điều ông Cầu nói có thể gây thắc mắc, đó là tôi nói chỉ làm Phép Rửa cho ông thôi. Lý do khiến phải rất thận trọng khi làm phép Rửa trong tù là vì “sau đó thì sao?” Làm sao giúp người đã chịu phép Rửa tiếp tục phát huy đời sống đức tin, rồi sau khi ra tù sẽ có cộng đoàn tín hữu nào đón nhận. Trường hợp ông Nguyễn hữu Cầu, tôi an tâm “làm liền”, vì thấy ông đã được Thiên Chúa trực tiếp tôi luyện, cho đối diện với cái chết từng ngày suốt hai năm trời, thực hành – tuy chưa đọc – lời trong thư Hip-ri (12,2-3) “mắt chăm chú nhìn vào Đức Giêsu là Đấng khai mở và kiện toàn đức tin. Vì niềm vui đang chờ mình ở phía trước, chính Người đã chịu khổ hình thập giá, coi thường ô nhục, và nay đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu đựng một sự chống đối như thế từ phía những người tội lỗi, để anh em khỏi sờn lòng nản chí”.
Trong câu chuyện đức tin của ông Cầu cũng như trong nhiều chuyện khác ở trong tù, tôi chỉ là
Như Một Sự Tình Cờ
Lạy Chúa, xin cứ dùng con theo ý Chúa,
làm chân tay cho những người què cụt,
làm đôi mắt cho ai phải đui mù,
làm lỗ tai cho những người bị điếc,
làm miệng lưỡi cho người không nói được,
làm tiếng kêu cho người chịu bất công.
Lạy Chúa, xin cứ gởi con ra đồng lúa,
để đem cơm cho người đói đang chờ,
và đem nước cho người họng đang khô,
đem thuốc thang cho người đang đau ốm,
đem áo quần cho người đang trần trụi,
đem mền đắp cho người rét đang run.
Lạy Chúa, xin cứ gởi con ra đường vắng,
thắp đèn soi cho ai bước trong đêm,
đốt lửa ấm cho những ai giá lạnh,
truyền cảm thông cho lữ khách đơn côi,
nâng phẩm giá cho kẻ đời chà đạp,
đem ủi an cho những kiếp đọa đày.
Lạy Chúa, xin cứ gởi con vào thôn xóm
đem an hòa cho những ai bất thuận,
đem thanh bình cho kẻ sống âu lo,
đem ủi an cho người đang sầu khổ,
đem niềm vui cho những ai bất hạnh,
đem vận may cho người gặp rủi ro.
Lạy Chúa, xin cứ đặt con như một sự tình cờ,
đem may mắn cho những ai gặp được
giữa đường đời khi lỡ bước bơ vơ.
Cứ cho con đừng bao giờ khiếp sợ:
giữa biển đời mang con tim núi lửa,
với đôi tay êm ái của mẹ hiền.
Lạy Chúa, xin cứ dùng con làm tất cả
cho mọi người được hạnh phúc yên vui,
còn phần con, xin gởi hết nơi Ngài
là Thiên Chúa, Tình Yêu và Lẽ Sống,
Ngài cho con tất cả niềm hy vọng,
để tin yêu mà vui sống trọn đời.
Trại lao động cải tạo Z30A – 1987
http://www.chuacuuthe.com/2014/04/nguyen-huu-cau-va-nguyen-cong-doan-nhu-mot-su-tinh-co/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét