Mùa Giáng Sinh là mùa của Yêu Thương, An Bình và Hạnh Phúc. Nhưng thường thì chúng ta chỉ nghĩ đến gia đình và những người thân thuộc. Ít ai tỏ lòng quan tâm đến người ngoài. Bằng chứng là khi viết thiệp Giáng Sinh, khi nghĩ đến những người ta sẽ đi thăm, khi làm danh sách khách mời đến nhà dự tiệc Noel, nhất là khi đi mua quà tặng, có ai trong chúng ta không khỏi cân nhắc trong lòng xem những người này có đủ thân không? Có phải là người ta yêu thích không? Có phải là người dành nhiều tình cảm cho ta, hoặc đã làm ơn cho ta, v.v. Nói chung là họ có XỨNG ĐÁNG được ta gởi thiệp, tặng quà, đi thăm hoặc mời đến nhà không? Chữ "xứng đáng" này thường được thẩm định với chút lòng thiên vị, vì ai cũng bắt đầu với người mình thương yêu nhất, rồi đến những người gần gũi với mình nhất, rồi cũng chỉ quanh quẩn và dừng lại ở đó.
Nhưng nếu chịu mở lòng ra và suy gẫm một chút về ý nghĩa thực sự của Mùa Giáng Sinh, của những mỹ từ Yêu Thương, An Bình, Hạnh Phúc, ta sẽ thấy rằng Yêu Thương không phải là một hành động hướng nội, mà là sự trải rộng tâm hồn đến mọi người mọi nơi, càng yêu thương thì càng thấy lòng mình rộng mở để triển nở và yêu thương nhiều hơn nữa, bao la vô cùng vô tận. Sự An Bình mà ta tưởng rằng mình đang có và đang vui hưởng, nếu chỉ giữ riêng cho mình thì đến một lúc nào đó cũng sẽ lụi tàn rồi biến mất theo những biến thiên của nghịch cảnh. Nhưng nếu ta quan tâm đến sự An Bình của kẻ khác, kẻ khác cũng hết lòng lo lắng đến sự An Bình của những kẻ khác, trong đó có ta, thì An Bình trở thành một gia sản chung mà mọi người đều trân quý và quan tâm bồi đắp. Như vậy mọi người cùng được chung hưởng một cách tự nhiên mà không ai phải sợ bị mất đi. Điều này thường được nhìn thấy nơi các xã hội tự do nhân bản, nơi người dân cùng nhau góp sức, góp công gầy dựng một xã hội và đời sống an bình trong khi không cần tìm cách thụ hưởng, nhưng họ vẫn được an hưởng một cách hoàn toàn tự nhiên, chẳng phải giành giật hay tìm cách giữ riêng cho gia đình mình. Hạnh Phúc cũng tương tự như thế. Hạnh Phúc ích kỷ chỉ giữ riêng cho mình thì hạn chế và sẽ chóng phôi phai. Nhưng Hạnh Phúc tìm được khi đem tình thương chia sẻ với người chung quanh, đến những kẻ kém may mắn hơn mình thì chóng đâm chồi nẩy lộc, đơm hoa kết trái tràn lan và có sức lan tỏa kỳ diệu, là gương lành, là cảm hứng cho những tâm hồn khác cùng nhau tỏa sáng.
Giải giang sơn gấm vóc trải dài trên mảnh đất hình chữ S mà ông cha ta đã bao đời vui xới, đã đổ bao mồ hôi, xương máu bồi đắp để trở nên khu vườn của Yêu Thương, không khí của An Bình, miền đất của Hạnh Phúc cho con cháu ngàn đời an hưởng ... bất hạnh thay mấy mươi năm qua đã lọt vào tay kẻ ác nhân chỉ biết vơ vét, chà đạp thay vì vun trồng tưới bón, nên giờ đây đã trở thành mảnh đất chết, trong đó hàng triệu mạng người dân lành đã bị cướp đi oan uổng, hàng trăm ngàn người đã phải sống đời tù tội vô lý, hàng chục ngàn người bị đàn áp, đánh đập, tra khảo một cách bất công. Cho đến thời khắc này, hàng trăm tù nhân lương tâm, chính trị vẫn đang còn bị giam giữ trong nhiều trại tù từ Bắc chí Nam. Họ thực ra là những người dân đã can đảm đứng lên chống lại sự đàn áp bóc lột của Đảng Cộng Sản, hay kiên trì lên tiếng đòi lại tài sản đã bị cướp bóc trắng trợn giữa ban ngày, thậm chí những người yêu nước thương nòi, không chịu thản nhiên ngồi nhìn quê hương rơi vào tay giặc Hán ... đã bị bắt, gán ghép cho những tội danh rừng rú như "lạm dụng quyền tự do", "gây rối trật tự công cộng" để rồi bị áp đặt những bản án man rợ và giam tù với thời hạn không thể tưởng tượng nổi. Lạm dụng quyền tự do hay gây rối trật tự công cộng mà sao phải chịu những bản án tù hàng 5 năm, 10 năm, thậm chí có người bị tuyên án tới 17 năm?! Chỉ vì Đảng Cộng sản nắm quyền trong tay, đang được thế đứng trên đầu trên cổ nhân dân nên chúng muốn làm sao thì làm, và dĩ nhiên chúng muốn dùng những bản án nặng nề này để tiêu diệt những người dám dấn thân vì Tự Do Dân Chủ, cùng triệt tiêu ý chí của những người muốn bước chân vào con đường tranh đấu cho dân tộc.
Ngồi ngẩm nghĩ lại, hai chữ "xứng đáng" ở trên thực sự không thể chỉ dành riêng cho những người thân trong gia đình hay bạn bè, mà cần phải trân trọng dành thêm cho những người đã hy sinh hạnh phúc, an toàn và ngay chính mạng sống của mình vì lợi ích chung cho đồng bào, vì hạnh phúc cho những người họ không quen biết, vì tự do cho cả một dân tộc, và nhất là sự độc lập, toàn vẹn lãnh thổ của quê hương Việt Nam. Họ hy sinh, nhưng đâu phải chỉ riêng cho họ. Thực ra họ hy sinh hoàn toàn vì người khác, vì đồng bào và tổ quốc chứ riêng họ thì chỉ trân người ra để chịu cảnh tù đày, tra tấn. May lắm thì khi ra tù còn giữ được tấm thân tàn, lê la vất vưởng sống ngoài lề xã hội một thời gian để tiếp tục chịu trấn áp, chịu hậu quả của đòn thù và bậnh tật từ ngục tù Cộng sản hành hạ thêm một thời gian rồi âm thầm ra đi không kèn không trống, như trường hợp của hai anh em Huỳnh Anh Tuấn và Huỳnh Anh Trí. Họ ra đi mà không thấy được, và cũng không biết được sự hy sinh của mình có đem lại thành quả gì cho công cuộc mưu tìm Tự Do Hạnh Phúc cho người dân Việt. Nếu quả thực những tấm gương đó có soi rọi được chút ánh sáng vào tâm hồn người dân Việt, làm cho chúng ta bừng tỉnh cơn mê muội mà cùng nhau đứng lên quật khởi, lấy lại được đất nước từ tay Cộng sản để rồi toàn dân được sống đời sống mới với hạnh phúc ấm no, thì rõ ràng chúng ta là người thụ hưởng, còn những người hy sinh dấn thân, lót đường làm nền tảng cho Tự Do là những người hoàn toàn chịu thiệt. Nhưng họ vẫn vui lòng chấp nhận thiệt thòi vì một lý tưởng cao đẹp và một hạnh phúc vượt lên trên lối suy nghĩ đời thường. Vậy chúng ta có nên tri ân họ và nhớ đến họ mỗi ngày, mỗi giờ trong đời sống của ta hay không?
Sự quan tâm và những hành động tích cực của mỗi người chúng ta đối với anh chị em Tù Nhân Lương Tâm trong Mùa Giáng Sinh này là câu trả lời ý nghĩa đượm đầy yêu thương nhất.
Viết như nén hương lòng thắp lên để tưởng niệm hai anh em Huỳnh Anh Tuấn và Huỳnh Anh Trí, cùng chia sẻ nỗi gian nan với các anh chị em Tù Nhân Lương Tâm đang chịu đựng thay cho cả dân tộc Việt Nam - Mùa Giáng Sinh 2016
Mời đọc thêm: Những dòng tâm sự cuối đời của Cựu Tù Nhân Chính Trị Huỳnh Anh Trí!
Nguyễn Ngọc Duy
GIÁNG SINH 2016- THẮP NGỌN NẾN YÊU THƯƠNG GỬI ĐẾN NHỮNG NGƯỜI TÙ YÊU NƯỚC.
Trong đêm đông lạnh lẽo mừng Chúa ra đời, Danlambao xin gửi đến những Người Tù Yêu Nước lòng thương yêu, sự kính phục và chân thành tri ân những người đang vác thập tự giá cho dân tộc Việt Nam.
Giữa cuộc đời của hàng hàng lớp lớp đang sống mà như đã chết - như bầy cá vô cảm ở biển Đông - đang cười nói chúc tụng nhau trong tang thương của đất nước, xin gửi lời nguyện cầu bình an đến những người bạn đồng hành đang mòn mỏi trong cô đơn ngục tù - nhưng thật sự đang là những người sống một cuộc đời có ý nghĩa nhất.
2016 năm trước, trong hang đá nghèo nàn, lạnh lẽo, Chúa Giê Su ra đời để cứu rỗi nhân loại. Từ bóng đêm nghìn năm của ma quỷ và tội lỗi của con người, ánh sáng Thiên Chúa đã chiếu sáng cho nhân loại nghìn năm sau. Từ ánh sáng của tình yêu và sự hy sinh cho cuộc đời, các bác, các chú, các cô, và nhiều anh chị em thuộc mọi tôn giáo cũng đã đêm đen vác đuốc soi đường phục hưng đất nước.
Cây thánh giá nặng nề nhưng tràn đầy thương yêu đang nặng trĩu trên vai của những tín đồ ái quốc. Con đường chịu nạn, chịu khổ là bước chân đi của những người chỉ biết sống bằng lương tâm. Cuộc đời cùng cực là chọn lựa của những người mang ước mơ xóa bỏ bất công, man rợ áp đặt lên đầu đồng bào mình.
Cầu mong các bác, cô, chú, anh chị em chân cứng đá mềm. Ước nguyện sẽ ngồi lại và nắm tay nhau trong đêm Giáng Sinh tới. Hy vọng đất nước này sẽ sớm hồi sinh theo nhịp thở và bước chân kiên cường của những công dân yêu nước.
Hãy gửi đến những công dân yêu nước đang bị tù đày những lời cầu nguyện và chúc tụng tốt đẹp nhất. Hãy thắp một ngọn nến trong đêm Giáng Sinh dành riêng cho họ. Hãy cắm một đóa hoa Quỳnh bên cửa sổ và chúc lời hạnh phúc. Cho dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn tin rằng họ là những người thanh thản, an nhiên tự tại và hạnh phúc nhất vì họ đang sống một cuộc đời đáng sống.
Merry Christmas! Những người bạn thương yêu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét