Năm 2015, riêng loại visa EB-5 (dành cho các doanh nhân muốn đầu tư và định cư ở Mỹ) đã tăng vọt lên 17.662 suất (so với 6.418 suất năm 2014). Theo thống kê trong 6 năm (2008-2013), khoảng 33 tỷ USD đã chạy khỏi Việt Nam bất hợp pháp.
Hai năm qua xu hướng này càng tăng nhanh, như một nghịch lý đầy bi kịch của đất nước này.
Ngoài một số nhà giàu có tiền thì hầu hết con cháu các quan chức lãnh đạo các cấp đều ở nước ngoài (nhưng không phải Trung Quốc). Mặc dù họ có thể thân Tàu hay “chống Mỹ”, nhưng chẳng quan chức nào cho gia đình sang Trung Quốc cư trú, mà chỉ đi Mỹ, Canada, Australia hoặc Tây Âu…
Trong bối cảnh ngân sách quốc gia đang bị thâm hụt và khủng hoảng do bội chi ngân sách và nợ công quá nhiều, trong khi nguồn vay ODA cạn kiệt, thì xu hướng này có thể là một thảm họa.
Nhưng không ai ngăn cản được người dân ra đi khi thực phẩm và nước uống không an toàn, khi không khí bị ô nhiễm, khi các dòng sông và nước biển bị nhiễm độc làm tôm cá chết, và các quyền cơ bản của người dân trong hiến pháp bị tước đoạt.
( Thông tin theo BBC )
TÀU CHÌM THÌ CHUỘT CHẠY
(Tản mạn buồn - Thơ thầy Thái Bá Tân)
Liên Hợp Quốc cho biết,
Trong hăm lăm năm qua
Hai triệu sáu người Việt
Đã rời bỏ quê cha
Sang nước khác sinh sống.
Hầu hết là người giàu.
Chưa kể cũng không ít
Phụ nữ đi làm dâu
Và công nhân xuất khẩu
Sống chui lủi không về.
Đó là một sự thật,
Cay đắng và nặng nề.
Vậy là đi, đi hết
Những người có thể đi.
Để lại câu hỏi khó -
Vì sao và làm gì?
*
Tàu chìm thì chuột chạy.
Phải chăng tàu đang chìm?
Con tàu của đất nước
Ôi phải chăng đang chìm?
*
Theo một tài liệu mật,
Hồ Sơ Panama,
Có một trăm tám chín
Người giàu của nước ta
Đã có sẵn hộ chiếu
Ở Mỹ và Tây Âu.
Những con chuột béo ú
Đang sắp sửa rời tàu.
Chúng, doanh nhân thành đạt?
Không, chỉ những thằng hèn.
Những doanh nhân thất bại,
Dù có cả núi tiền.
Vậy là chúng bỏ chạy,
Bỏ lại phía đằng sau
Những đồng loại khốn khổ
Sắp chìm cùng con tàu.
Chính chúng, chính bọn chúng
Và bạn chúng, quan tham,
Bao năm nay gặm nhấm
Làm chìm tàu Việt Nam.
Giờ thì chúng bỏ chạy,
Cả quan, cả doanh nhân,
Quên những lời chúng nói
Về đất nước, nhân dân.
Vậy là đi, đi hết
Những người có thể đi.
Để lại câu hỏi khó -
Vì sao và làm gì?
*
Tàu chìm thì chuột chạy.
Phải chăng tàu đang chìm?
Con tàu của đất nước
Ôi phải chăng đang chìm?
_________________
NHỮNG NGƯỜI Ở LẠI
Trẻ, đua nhau du học.
Học xong không quay về,
Bỏ lại cánh đồng cháy,
Xơ xác những làng quê.
Quan, những người cách mạng,
Lặng lẽ tích đô-la
Để thành công dân Mỹ,
Tây Âu, Canada.
Doanh nhân, chưa bị giết
Bằng sưu thuế nhiễu nhương,
Cũng lặng lẽ chuẩn bị
Để mai mốt lên đường.
Vậy là đi, đi hết,
Những người có thể đi.
Ta, những người ở lại,
Đang thử hỏi còn gì?
Còn lại một núi nợ,
Một xã hội trái chiều.
Những câu khẩu hiệu đỏ
Và một mớ giáo điều.
Một môi trường hủy diệt.
Một đất nước, người dân
Mất niềm tin, ngơ ngác,
Đành tin vào thánh thần.
Một dân tộc bất lực
Nhìn cái ác lên ngôi.
Bất lực chịu ngang trái
Và đạo đức suy đồi.
Có lẽ rồi đi hết,
Những người có thể đi.
Ta, những người ở lại,
Bất chấp còn lại gì.
Ta sẽ tiếp tục sống
Với đúng nghĩa làm người,
Trên mảnh đất tiên tổ
Đã gây dựng bao đời.
Dẫu sao, ta vẫn có
Hy vọng và đôi tay.
Vậy thì ta chung sức
Vực dậy non sông này.
Thái Bá Tân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét